Giữa cái nắng oi ả những ngày chớm hè, đang đi quanh hồ Tây để tìm cái gió mát nhằm xua tan đi cái nóng nực vào buổi ban trưa tôi bỗng nhìn thấy một ngôi chùa với những tán cây to rộng khắp. Tò mò, tôi quay xe để tìm vào cổng chính của ngôi chùa ấy.
Hóa ra đó là chùa Vạn Niên nằm ở số 364 đường Lạc Long Quân với lịch sử hơn 1000 năm. Tôi đã nghe bà tôi nhắc nhiều đến tên chùa nhưng vì nhiều lý do, bận đi học mà tôi vẫn chưa có dịp được đặt chân đến nơi đây.
Bước vào cổng chùa là một khung cảnh tĩnh lặng, bình yên đến lạ thường. Cổng chùa với những nét chạm khắc vô cùng tinh xảo được thiết kế hoàn toàn bằng gỗ khiến tôi có một cảm giác nhẹ nhàng và mát lạnh, như đang lạc vào một hang động nào đó.
Càng đi sâu vào trong tôi càng bị cuốn vào khung cảnh nơi đây. Đúng là ngôi chùa lâu đời nên mọi thứ dường như vẫn giữ được những nét cổ kính, trầm mặc nhất. Thật may mắn cho tôi khi đến chùa vào đúng lúc chùa đang lập đàn lễ Khổng Tước Minh Vương.
Đàn lễ Khổng Tước Minh Vương là Pháp hội cung thỉnh Chư Phật – Bồ Tát giáng lâm, chư Thiên, Hộ Pháp, Long Thần tập hội, nổi tiếng linh hiển. Các nước Đông phương thiết lập đàn tràng Hộ Quốc, tiêu tai, cầu mưa, trừ ôn dịch, cầu bình an, tăng phúc thọ, tiêu bệnh tật…
Đàn lễ được chuẩn bị rất đẹp và cầu kì. Mỗi tấm ảnh Phật và vải vàng trang trí đều được là vuông vức mà có mùi thơm dịu nhẹ. Từng chiếc bát đựng nến cũng được các Thầy lựa chọn rất kĩ lưỡng. Một khung cảnh vô cùng trang nghiêm.
Lặng lẽ đi ra đằng sau chùa, trước mắt tôi là bức tượng Phật Thích Ca Mâu Ni bằng đồng dưới tán cây Bồ Đề cổ kính. Bên dưới bức tượng Phật là đàn cá vàng đang an nhiên bơi chầm chậm và bức tượng Phật Bà Quán Thế Âm được đặt trên mỏm đá. Tôi có cảm giác như đang lạc đến cõi nào vậy, một sự bình yên ôm trọn lấy tôi khiến tôi không muốn về chút nào. Hít lấy cái gió thổi từ Hồ Tây cùng với hương hoa và lá trong chùa tạo cho tôi một cảm giác trong lành, sảng khoái. Dường như bao nỗi mệt mỏi, chán chường đều xóa sạch.
Sau khi Lễ tạ Tam Bảo, tôi về mà lòng còn bao luyến lưu. Luyến lưu trước khung cảnh trang nghiêm của đàn lễ, luyến lưu trước cái hương thơm dịu nhẹ của những cành hoa ly và luyến lưu trước sự tĩnh mịch, cổ kính bao quanh chùa.
Chắc chắn sẽ trở lại chùa vào một ngày gần nhất. Sớm thôi mà, tôi tự nhủ.
Nguyễn Linh Chi